Lận Tử Trạc nhìn con hồ ly nhỏ có ánh mắt khinh thường, thầm nghĩ, vậy còn chưa chắc: "Được, ta và ngũ ca đã nói xong chuyện, chúng ta hồi phủ thôi."
Con hồ ly nhỏ bị bế như vậy có chút không thoải mái, Vân Xu vội vàng điều chỉnh tư thế ôm, nói: "Được."
Lận Quân Hạo đưa hai người đến cửa, nói: "Nếu không chê phủ đệ này của ta đơn sơ, không ngại đến chơi vài lần."
Vân Xu cười nói: "Ngũ ca nói gì vậy, Tễ Nguyệt còn muốn đa tạ ngũ ca đã tặng hồ ly nhỏ, về sau nhất định sẽ chăm sóc nó cẩn thận."
Lận Tử Trạc nói: "Vậy hai vợ chồng ta liền rời đi trước, ngũ ca bảo trọng."
Vân Xu gật đầu, xoay người rời đi, mái tóc đen nhánh khẽ đung đưa, Lận Quân Hạo mắt sắc phát hiện có thứ gì đó từ tóc nàng rơi xuống, hắn bất động thanh sắc tiếp lấy, đem giấu vào trong tay.
Đợi xe ngựa rời đi, mới mở lòng bàn tay ra, đó là một cánh hoa lê mềm mại, trắng như tuyết, mang theo mùi hương nhàn nhạt, không biết là mùi hoa vốn có, hay là hương thơm trên tóc nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play