Hai người thu dọn một chút đồ đạc quan trọng, đi theo đến cung điện mới. Trước khi đi, Vân Xu cuối cùng quay đầu lại nhìn lãnh cung đã sống nhiều năm, sau này có lẽ là không có cơ hội trở về.
Cung điện mới tráng lệ huy hoàng, tường đỏ ngói xanh, trong phòng bày đầy đồ cổ quý hiếm.
Vân Xu không mấy hứng thú mà nhìn xung quanh, nơi này cứ cho nàng cảm giác bị giam cầm, còn không thoải mái bằng lãnh cung.
Tú Nguyệt vẫn sắc mặt khó coi, nơi này có hoa lệ tới mấy thì có tác dụng gì, Vân Xu rất nhanh sẽ phải hòa thân đến Đông Khánh, lại không được hưởng thụ bao lâu.
"Đừng tức giận, tức giận hại thân không đáng, hắn là hoàng đế, chúng ta chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh." Vân Xu hiểu được, từ khoảnh khắc đại thái giám tới, sự tình đã định, nàng an ủi: "Đổi một góc độ khác mà nghĩ, chúng ta rốt cuộc có thể rời khỏi nhà giam này, có thể ra ngoài rồi."
Nàng cong lên trong mắt tràn đầy ý cười thuần túy.
Nội tâm Tú Nguyệt chua xót, công chúa của nàng tốt như vậy, vì sao vận mệnh lại bất công như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT