Mà đối phương hiển nhiên không ưa Vân gia, nói chuyện không chút khách khí.
Cha Vân tức giận nói: "Anh không cần nói bậy, chúng tôi là người thân của Xu Xu, vốn dĩ nên ở bên nhau."
Vân Bân mặt mày sa sầm, "Xu Xu, em tại sao lại gọi anh ta là anh trai, em biết anh ta tiếp cận em là có mục đích gì không, nói không chừng anh ta là vì trả thù ba đã thừa kế gia tộc, nên mới cố ý tìm tới em."
Vân Phi Vũ nhướng mày, năng lực xuyên tạc của Vân Bân cũng đỉnh đấy chứ.
Vân Xu nhíu mày nói: "Anh ấy không phải loại người đó, anh ấy vẫn luôn đối xử với em rất tốt, không giống như các người, năm đó cứ luôn bảo tôi phải lấy lòng Mạc Hồng Huyên, quyết không thể để vị trí vợ chưa cưới bị người khác cướp mất, tôi đã cố gắng rồi, kết quả là vì Mạc gia, các người liền ép tôi phải đi."
"Trước khi làm giấy tờ, rõ ràng tôi đã cầu xin các người lâu như vậy."
"Nhưng lúc các người rời đi, một lần cũng không quay đầu lại, một lần…… cũng không có." Đáy lòng Vân Xu dâng lên một nỗi khổ sở không tên, nó quẩn quanh trong lòng cô, khiến chóp mũi cô cay cay, thật là kỳ quái, trước kia rõ ràng cô không có cảm giác gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT