Nhưng mà cô còn chưa kịp hóng hớt được bao lâu, đã bị Leonard kéo về, lý do là sắp đến giờ cô đi ngủ.
Thôi được rồi, vậy thì về thôi.
Chiếc váy dài lấp lánh như dải ngân hà vẽ ra một đường cong mềm mại, mỹ nhân lộng lẫy, kiêu sa chậm rãi rời đi, cô như một giấc mộng đẹp, để lại cho những người ở đây một tiếng thở dài tiếc nuối.
Mạc Hồng Huyên nhìn bóng lưng Vân Xu, vẻ mặt suy sụp, môi khẽ mấp máy, cuối cùng không nói ra lời, vừa rồi những lời bàn tán của mọi người xung quanh đã tóm tắt lại tất cả những gì anh ta đã làm, anh ta không còn mặt mũi nào mà xin cô ở lại.
Hai người được chú ý nhất rời đi, ánh mắt của mọi người lại đổ dồn về phía Mạc Hồng Huyên, nhưng lần này không giống như trước kia là khẳng định và tán dương, mà là chế giễu và mỉa mai.
Năm đó tuyệt tình vứt bỏ vị hôn thê, để rồi cô ấy trở thành đại mỹ nhân, Mạc Hồng Huyên chắc là hối hận đến ruột gan lộn tùng phèo.
Điều khó chịu nhất không phải là bỏ lỡ, mà là đã từng có được rồi lại tự tay đẩy ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play