Thái độ của Giang Văn và Từ Nguyên Khải khiến Ấn Tiểu Hạ thấy bất an không yên. Cô đã quen với việc được cả ba người nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, giờ đột nhiên bị hai người lơ đẹp, trong lòng hụt hẫng vô cùng.
Nhất là cái câu mà Từ Nguyên Khải cứ lải nhải mãi:
—— Đừng có mà gặp Vân Xu, không thì các người sẽ phải hối hận đấy.
Cái câu này nghĩa là gì, Ấn Tiểu Hạ vắt óc nghĩ mãi mà không ra. Ai mà có cái tài khiến người ta vừa gặp đã phải hối hận chứ? Hay là Vân Xu có gì đó khác lạ rồi?
Nhà họ Vân đến giờ vẫn bặt vô âm tín về cô ta, Ấn Tiểu Hạ càng nghiêng về giả thuyết Vân Xu bị "nuôi hư" ở nước ngoài, nhà họ Vân không thèm rước về. Chứ không thì đời nào Vân Xu lại chẳng thèm ló mặt ra.
Nhưng cái dự cảm chẳng lành trong lòng Ấn Tiểu Hạ cứ lởn vởn mãi không tan, cứ như là cô đã bỏ sót mất cái gì đó quan trọng lắm.
Chất chứa bao nhiêu chuyện bực mình, Ấn Tiểu Hạ làm việc cứ sai lên sai xuống. Mặt mũi sếp phòng cô sắp méo xẹo đến nơi rồi. Cái bản báo cáo cô nộp cuối tuần này, chỗ này sai một tí, chỗ kia sai một đống, sửa đi sửa lại không biết bao nhiêu lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT