Sau khi hai người quen biết, Thẩm Diễn Thư chưa từng đề cập đến chuyện này, không biểu hiện ra năng lực thiên phú nào, cô cũng quên hỏi, dựa theo biểu hiện ban ngày xem ra, có lẽ là phụ trợ tính.
Hồi tưởng lại những loại huyết mạch mình đã thấy trong sách, ánh mắt Vân Xu đảo quanh người hắn, chiếc áo sơ mi đen tuyền phác họa dáng người cao thẳng, ngay cả nếp nhăn cũng rất vừa vặn, lười biếng mà sắc bén, trên cổ tay trắng lạnh đeo chiếc đồng hồ thạch anh, mặt ngoài phản chiếu ánh sáng sắc lạnh.
Chỉ là ngồi ở đó thôi đã có một cảm giác tồn tại mạnh mẽ không thể bỏ qua, thong dong nhưng lại không thể nắm bắt.
Thẩm Diễn Thư chú ý tới ánh mắt của cô, câu chuyện kể đến một nửa thì dừng lại, khóe môi khẽ nhếch lên: “Đột nhiên phát hiện tôi rất đẹp trai sao?”
Vân Xu hoàn hồn, gương mặt hơi ửng đỏ, mạnh miệng nói: “Không có, anh nghĩ nhiều rồi.”
Trong ánh sáng dịu nhẹ, làn da mỹ nhân trắng như tuyết, mắt tựa sao trời, đôi má ửng hồng nhàn nhạt như hoa đào đầu tháng ba hé nở.
Thẩm Diễn Thư tâm trạng rất tốt nói: “Được, em không có.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play