Lời này nghe rất mơ hồ, Vân Xu vừa định hỏi thêm thì Thẩm Diễn Thư tiếp tục động tác tay: “Có thể đưa cho tôi cái hộp màu vàng trên bàn trà không? Tôi cần dùng bây giờ.”
Vân Xu lập tức cầm lấy hộp đi tới đưa cho hắn, người ăn ké cơm thì phải nhanh nhẹn một chút.
Thẩm Diễn Thư lại tự nhiên chuyển sang chủ đề khác, về thế giới, về linh giả, sự chú ý của Vân Xu bị cuốn đi, chuyện vừa rồi cũng không để trong lòng.
Dù sao bạn thân trước đó vẫn chưa nói về sự tồn tại của giáo y, hắn có lẽ cũng giống như cô đều là người qua đường, chỉ là đặc biệt hơn một chút, có nhiều đất diễn hơn.
Nửa giờ sau, Thẩm Diễn Thư lại từ tủ lạnh lấy ra hoa quả thập cẩm đã chuẩn bị sẵn, sau khi ăn xong còn phục vụ rất chu đáo.
Vân Xu cầm một miếng táo lên, ngồi trên sofa hạnh phúc cong mắt cười, đồ ăn vừa rồi rất ngon, hoa quả bây giờ cũng rất ngọt, nhưng nghĩ đến ngày mai lại phải trở về những ngày cơm hộp tiện lợi, cô không khỏi ỉu xìu mặt mày.
Thẩm Diễn Thư thấy thời cơ chín muồi, thuận thế đề nghị: “Bây giờ mỗi ngày tôi đều sẽ nấu cơm, hay là cô ăn cơm ở đây luôn đi, ăn xong về nghỉ ngơi, ngày nào cũng ăn cơm hộp không tốt cho sức khỏe, hai người ăn cơm cũng náo nhiệt hơn, chúng ta ở gần đây, đi lại cũng tiện.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play