Trong lớp, mọi người đều đã về hết. Tiêu Thần nhìn quanh, phát hiện người mà trước đây lúc nào cũng là người đầu tiên rời khỏi lớp hôm nay lại chưa đi.
Hoắc Mân cúi đầu, đang chăm chú làm bài tập.
Tiêu Thần bỗng chốc thấy bối rối.
Hỏi bạn học rõ ràng sẽ thoải mái hơn hỏi thầy cô. Hơn nữa, trong lớp lúc này chỉ còn hai người, sẽ không ai biết chuyện cả.
Nhưng hồi cấp hai, khi Tiêu Thần còn luôn đứng nhất lớp, cậu chẳng mấy khi chú ý tới Hoắc Mân. Có vẻ như chưa từng thấy tên Hoắc Mân xuất hiện trong top đầu bảng xếp hạng. Bởi vì Hoắc Mân mới chuyển từ Đế Tinh đến, chưa trải qua chương trình giáo dục tổng hợp, nên bị hụt khá nhiều kiến thức.
Hồi đó, có lẽ cậu quá ham chơi, chỉ mải nghĩ đến chuyện vui vẻ của bản thân, chưa từng để tâm đến cảm nhận của người khác.
Giờ thì tình hình đã đảo ngược.
Nhưng tính cách của Tiêu Thần vốn không thích kiểu do dự, ngại ngùng.
Cậu nhắm mắt lại, rồi lập tức đứng dậy, ôm theo quyển vở tiến thẳng đến bàn của Hoắc Mân.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT