Khi Dung Đình tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa, cậu thấy mẫu hậu đang đứng trước bàn học của cậu viết chữ.
Cậu đi tới, tò mò thò đầu qua nhìn, cậu chưa từng thấy mẫu hậu mình luyện chữ, tất nhiên là rất kinh ngạc.
Chữ viết của Tống Viên không được đẹp lắm, cô biết rằng thời cổ đại, đừng nói là tiểu thư nhà quý tộc, ngay cả một cô gái xinh đẹp xuất thân từ gia đình nhỏ cũng sẽ giỏi hơn cô nhiều về cầm kỳ thi họa. Khi đó, mẫu thân cô đã thuê nhiều thầy dạy chữ cho cô, nhưng sau một thời gian dài luyện tập, chữ viết của cô vẫn không được đẹp cho lắm.
"Chỉ hy vọng tâm người như lòng ta, không phụ tấm chân tình?" Dung Đình đọc những chữ mẫu hậu viết trên giấy, nghi hoặc nhìn mẫu hậu: "Mẫu hậu, đây là gì vậy?"
Tống Viên cười hỏi: "Chữ viết của mẹ thế nào?"
Dung Đình muốn nói dối nịnh nọt cô nhưng không làm được, chỉ có thể khéo léo nói: "Cũng được ạ."
"Thật sao? Chữ viết mẹ rất xấu, nhưng đây là kết quả của quá trình luyện tập lâu dài. Bây giờ có thể là do đã lâu mẹ không viết nên hơi han gỉ. Trình độ ban đầu của mẹ còn tốt hơn thế này một chút."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play