Lại đi thêm nửa ngày, họ được gặp Tri phủ mới nhậm chức và Tổng binh của phủ Tuyền Châu ra ngoài nghênh đón và hộ tống. Hai người tiến lên bái kiến Cơ Vị Tưu, hộ tống cậu một đoạn đường. Đôi khi Cơ Vị Tưu cảm thấy mình nghĩ nhiều quá, với đãi ngộ này thì chắc phải tìm được tuyệt thế cao thủ mới ám sát được cậu ấy chứ.
Thích khách bình thường thật sự rất khó đến gần xe chở tù, không thì sẽ là… cung tiễn thủ?
Tiến thêm một chặng đường nữa là tới đoạn đường gập ghềnh. Lúc đi không phải đi qua đường này, bởi vì lúc đó họ có ít người nên đi đường núi hẹp nhưng tốc độ nhanh hơn, cứ thế băng qua núi luôn. Lúc ấy Cơ Vị Tưu không ngồi xe ngựa, mọi người cùng nhau cưỡi ngựa lên đường, mà nay họ có rất đông người, lại có xe chở tù nên đường mòn trong núi hiển nhiên không thích hợp, phải đi vòng qua men theo chân núi mới được.
Cơ Vị Tưu ra lệnh: “Cao đại nhân cẩn thận chút nhé.”
Cơ Vị Tưu cứ có linh cảm chẳng lành. Quá thuận lợi, họ đi đường quá thuận lợi, tất nhiên cũng có khả năng là vì cậu, nhưng cậu cứ có linh cảm sẽ xảy ra chuyện gì đó. Tào Tri Ngư biết rất nhiều chuyện, để đề phòng ông ta vào kinh sẽ tiết lộ chân tướng, tìm cơ hội giết chết ông ta trên đường về là cách tốt nhất.
Đến bây giờ vẫn chưa có người ra tay, thật sự khiến cậu bất an.
Có lẽ vì chung sống với Cơ Tố lâu ngày nên Cơ Vị Tưu cũng không nhịn được mà nghĩ ngợi nhiều hơn. Cậu nhìn chằm chằm vách núi bên cạnh, nghĩ thầm con đường này rất phù hợp, cung tiễn thủ sẽ nấp trên cao lén bắn tên xuống dưới, vách núi gần như vuông góc thế này thì nhóm lính muốn trèo lên cũng phải tốn chút công sức, cho dù trèo lên được thì số lượng có hạn, có khi trèo tới nơi thì người ta đã rút quân từ lâu rồi, rất khó giải quyết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT