Tự Cẩm ngửa đầu nhìn hắn, biết rõ hắn vui vẻ nên cũng không nói nhiều nữa, cứ thế dựa vào hắn. Nghe tiếng tim đập của hai bên, nghe hơi thở hai bên, không nói câu nào, trong không gian yên tĩnh hiện ra hương vị ngọt ngào, trong lòng vạn phần an ủi, hạnh phúc.
Tự Cẩm vô ý thức lắng nghe tiếng tim đập, yên lặng đếm, dựa theo suy đoán số lần tim đập, hình như nàng càng ngày càng thích hắn.
Tiêu Kỳ dựa vào gối mềm, trong lòng ôm Tự Cẩm, trong không khí ngọt ngào này cũng không muốn nói gì. Tựa như nếu nói ra sẽ làm vỡ mất giây phút hạnh phúc dịu dàng này. Hắn chưa từng có cảm giác thế này, hai người ở cùng một chỗ, không nói câu nào mà lại cảm thấy thật gần gũi thân thiết.
"Như chúng ta lúc này có phải là vô thanh thắng hữu thanh không nhỉ?"
Tiêu Kỳ nghe vậy trái tim trong ngực đập dồn lên, cúi đầu nhìn Tự Cẩm, liền thấy đôi mắt nàng cong như lưỡi câu, như thể có thể phun tơ ra quấn quít lấy mình. Hai gò má hồng rực, ánh mắt sáng long lanh nóng hổi, khiến trái tim hắn cũng nhảy theo thình thịch.
Cái gì gọi là ánh mắt như dao câu?
Giấy phút đó Tiêu Kỳ cuối cùng đã hiểu được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play