Những người khác thấy Thân Vô bị mắng thảm như vậy, cũng không ai dám lên tiếng, từng người một rụt cổ lại như chim cút.
Hàn Diễm nhìn họ, dường như thấy chính bản thân kiêu ngạo năm xưa. Trong lòng anh ta rất khó chịu, nhưng lần này nhất định phải mắng, mắng cho bọn họ tỉnh ra, nếu không sau này còn xảy ra sai sót.
Anh ta thở dài, hỏi tiếp:
“Hai người kia là ai? Có phải người trong căn cứ của chúng ta không? Nếu phải thì hôm khác dẫn các cậu đến tận nơi cảm ơn người ta.”
Nghe đến đây, Thân Vô cúi đầu thấp hơn, nhỏ giọng nói:
“Là hai cô gái đã cứu chúng tôi… chắc cũng muốn đến căn cứ của chúng ta, nhưng tôi quên hỏi tên họ rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT