Chân Lục Trà hơi xấu hổ trước thái độ thờ ơ của đối phương, nhưng vẫn gượng cười: 
“Nam Sương… là ‘sương’ trong sương hoa sao? Tên cô hay thật đấy, ha ha ha.”
Không ngờ, lần này người kia chẳng buồn đáp lại.
Trời! Ai đến cứu cái chứng sợ xã hội này của cô với!
Chân Lục Trà cảm thấy ngón chân mình sắp cào ra một tòa lâu đài Barbie mộng mơ rồi.
Ngay lúc hai người nhìn nhau, không ai nói thêm câu nào, bụng Chân Lục Trà lại kêu ùng ục.
Chân Lục Trà ngượng ngùng gãi gãi mặt, cười gượng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play