Chân Lục Trà lập tức nở một nụ cười ngọt ngào, như thể hai người là bạn thân lâu năm chưa gặp: "Ôi chao, đây không phải là Nhu Nhu thân yêu của tôi sao? Tôi cũng nhớ cô lắm đấy ~"
Cô cố ý nhấn mạnh hai chữ "thân yêu" một cách đầy ẩn ý.
Nghe vậy, sắc mặt Cố Nhu Nhu lạnh đi một chút, nhưng rất nhanh đã lấy lại nụ cười quen thuộc của mình:
"Thật trùng hợp quá, tôi và Vũ Nhiên cũng ở lều này. Xem ra thời gian sắp tới, chúng ta sẽ phải sớm chiều ở chung rồi."
Bạch Vũ Nhiên vác theo một đống đồ, vừa chạy đến đã thấy bộ dáng giả nhân giả nghĩa của Cố Nhu Nhu. Khi lướt qua cô ta cố tình đ.â.m mạnh một cái, sau đó ra vẻ áy náy nói: "Ôi, thật xin lỗi. Nhưng ai bảo cô đứng chặn đường làm gì."
Lực đ.â.m của Bạch Vũ Nhiên không hề nương tay, khiến Cố Nhu Nhu đau đến mức phải ôm lấy vai mình. Đáy mắt Cố Nhu Nhu lóe lên vẻ độc ác, nhưng bị hàng mi dài che khuất.
Thấy vậy, Chân Lục Trà cảm thấy chơi trò đấu võ mồm với Cố Nhu Nhu cũng chẳng còn thú vị nữa, cô dứt khoát kéo Đường Nguyệt vào trong lều
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT