Đôi khi sẽ rất buồn nhưng nhiều lúc hơn, vẫn là vui vẻ.
Không cần thiết phải bận tâm đến những chuyện đã qua.
Thẩm Phất Du nhìn khuôn mặt của Thẩm Đường Khê đột nhiên lên tiếng: “Em còn nhớ tên cha mẹ ruột của em không?”
Thẩm Đường Khê nghĩ một lúc, sau đó khó xử lắc đầu.
“Vậy trước kia em họ gì?”
“Không nhớ nữa, viện trưởng ở trại trẻ mồ côi vẫn luôn gọi em là Tiểu Ngọc, tên cũng đăng ký hai chữ này. Trước kia lúc được nhận nuôi, chỉ cần lấy họ của gia đình nhận nuôi là được. Cái tên này là sau này ông nội đổi cho em, nói tên mới, đại diện cho cuộc sống mới.”
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Thẩm Phất Du, Thẩm Đường Khê hỏi: “Có vấn đề gì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play