Tận mắt thấy cô bỏ phong bì vào thùng thư, bà thím cười tươi rồi rời đi.
Có học sinh thấy vậy, khó hiểu hỏi: "Cô ơi, bà ấy viết thư cũng không ai nhận, sao cô lại lãng phí một con tem như thế ạ?"
Tô Diên nghĩ ngợi một lúc rồi hỏi lại: "Nếu chúng ta nói cho bà ấy sự thật, em nghĩ bà ấy sẽ phản ứng thế nào? Có thể tin, cũng có thể không tin. Cô chỉ không muốn phá vỡ giấc mơ đẹp của bà ấy thôi."
Mọi người nghe xong thì cái hiểu cái không, Khương Nguyên thở dài nói: "Ôi, cứ tưởng kiếm được tiền, ai ngờ còn phải mất một con tem."
Tô Diên nhẹ nhàng vỗ vai cô bé, an ủi rằng có lẽ một lát nữa sẽ có khách hàng đến.
Lúc này, từ cửa hàng hợp tác xã mua bán bên cạnh có một người đàn ông trung niên bước ra, mặc bộ đồ kiểu Tôn Trung Sơn, trông rất nho nhã.
Ông ấy đi đến trước mặt Tô Diên, nhã nhặn nói: "Đồng chí, phiền cô viết giúp tôi một bức thư, tôi đọc cho cô viết nhé."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT