Không biết có phải do ảo giác hay không, nhưng Văn Thanh Sinh cảm thấy Diệp Nhất Châu hoàn toàn không nương tay! Hắn thậm chí còn có xu hướng áp đảo cậu.  
Đứng ngoài sân, Văn Thanh Sinh liếc mắt ra phía ngoài thì thấy Tống Tư Trì đang cười tít mắt… nhìn Diệp Nhất Châu.  
Cậu tức đến nghiến răng, quay lại nhìn Diệp Nhất Châu. Hắn vừa ghi điểm, hai tay chống hông nhìn chằm chằm sân bóng.  
Đột nhiên, Diệp Nhất Châu quay đầu lại nhìn Văn Thanh Sinh, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao, từng chút một bóc trần lòng tự tôn của cậu.  
Buổi tập sau đó, Văn Thanh Sinh chơi vô cùng hời hợt, dù bóng có lăn đến ngay bên cạnh, cậu cũng chỉ đón lấy rồi tùy tiện ném sang cho người khác.  
Giữa giờ nghỉ, Văn Thanh Sinh tự mình đi ra rìa sân thì trông thấy Tống Tư Trì đang cười rạng rỡ nhìn Diệp Nhất Châu, tay cầm chai nước khoáng.  
Nhưng Diệp Nhất Châu lại cau mày, tỏ rõ vẻ không ưa. Văn Thanh Sinh lạnh lùng cười nhạt, nghĩ thầm: "Giả vờ cái gì chứ? Người ta đưa nước mà còn làm ra vẻ khó chịu?"  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play