Buổi tụ họp dĩ nhiên không chỉ dừng lại ở một chỗ. Dù sao hôm nay cũng là Vinh đại thiếu gia bao trọn, Thang Nhạc nghe thấy câu này, cảm giác chẳng khác nào đang đóng phim truyền hình cẩu huyết, buồn cười không chịu được.
Tiếp theo là đi KTV.
Vinh Tụ không uống rượu, Thang Nhạc ngồi xe hắn đi. Hắn không chở ai khác, cũng chẳng rõ vì sao những người khác cũng không đến ngồi chung xe với hắn.
Dù vẻ ngoài luôn tỏ ra dễ gần, nhưng vẫn có một loại khoảng cách vô hình. Không cần nói gì, cũng chẳng cần làm gì, chỉ cần đứng đó thôi cũng đủ khiến người khác chùn bước.
Dù thái độ hoà nhã thế nào đi nữa, hoàng tử vẫn là hoàng tử. Người ta hoặc là vô thức xu nịnh, hoặc là âm thầm oán giận.
Thang Nhạc có lẽ là người ngồi xe hắn nhiều nhất trong số bạn cùng lớp, dù bản thân cậu cũng không nhận ra điều đó, và dĩ nhiên chẳng ai lại đi cầm loa thông báo khắp nơi.
Cậu đúng là có chút đặc biệt, dám bước qua ranh giới để tiếp xúc với Vinh Tụ, nhưng không vì mục đích gì cả. Thang Nhạc không nịnh bợ, cũng chẳng ghét bỏ, chỉ là từ trong lòng cảm thấy sợ hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play