Vương Đạt Nguyên vỗ ngực, vẻ mặt hoàn toàn lạnh lùng: “Chuyện Cương tử có ly hôn với cô khi về hay không là việc của hai vợ chồng các cô. Còn ở đây, tôi không công nhận cô là cháu dâu nữa.”
Mẹ con ruột mấy chục năm, Vương Đạt Nguyên không tin Lưu Hiểu Quyên không phát hiện mẹ cô ấy trộm đồ nhà chồng.
Nói cho cùng, thật ra chỉ là ích kỷ, miễn là không phải trộm đồ của mình thì cô ta không quan tâm.
Hơn nữa càng làm Vương Đạt Nguyên lạnh lòng là, thân là mẹ lại không hỏi han con trai ruột, đầu óc chỉ nghĩ đến những thứ của nhà người khác.
Khi không có lợi ích thì nhìn chỉ là một cô gái nhã nhặn, vợ chồng con trai thứ vừa nhận lại con gái ruột, Lưu Hiểu Quyên lập tức lộ rõ bản chất.
Có lúc Vương Đạt Nguyên cũng không hiểu nổi, rốt cuộc cô cháu dâu này lấy đâu ra sự tự tin để nghĩ đến tài sản của người khác một cách đường hoàng như vậy.
Mãi sau mới hiểu ra, đó là vấn đề quan niệm đã ăn sâu vào tận xương tủy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play