Lần này, Trần Nguyên cất lời:
"Hai huynh đệ chúng ta ghét nhất những kẻ cậy thế h.i.ế.p người. Hôm nay chúng ta muốn tự chuốc lấy rắc rối, xem ngươi có bản lĩnh nào để cướp người từ tay chúng ta không."
Hoa Thâm nấp sau đám thị vệ, biết đối phương thân thủ bất phàm, không dám tùy tiện ra lệnh tấn công. Nhưng bỏ đi thế này lại quá mất mặt, nên hắn vẫn cố chấp mắng mỏ, đôi bên giằng co không ai chịu nhường.
Mọi sự chú ý đều đổ dồn vào nhóm người Hoa Thâm. Trong góc, Trọng Khê Ngọ ngồi lặng lẽ, không ai nhận ra sự hiện diện của hắn.
Chỉ có một gã sai vặt gầy gò trong tửu lâu thấy hắn ngồi một mình, bèn đến châm thêm trà.
Ánh mắt Trọng Khê Ngọ liếc thấy một gia nhân của Hoa phủ lén rời đi, khóe môi khẽ nhếch rồi thu lại ánh nhìn, không cử người ngăn cản. Hắn cũng muốn biết, Hoa tể tướng vừa xin nghỉ phép, giờ gia nhân này sẽ gọi được ai tới giải quyết sự việc.
Hoa tể tướng xưa nay khôn khéo, làm việc luôn không để lại sơ hở, khó mà nắm được điểm yếu. Nhưng nếu hai đứa con của ông ta che giấu cho nhau, vậy thì có thể sẽ lộ ra sơ suất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT