Buồn bực mấy ngày, nàng lại nghe tin Từ Minh bị ngã ngựa khi ra ngoài, gãy một chân. Nghĩ đến Từ phu nhân xưa nay đối xử với mình rất chu đáo, Hoa Thiển liền mang theo chút quà đi thăm.
Từ phu nhân vẫn như trước, cố gắng ghép đôi hai người. Nhưng kỳ lạ thay, lần này Từ Minh lại tỏ ra né tránh chưa từng có. Dù vậy, Hoa Thiển vẫn bị Từ phu nhân giữ lại dùng bữa tối mới có thể rời đi.
Nàng từ chối lời đề nghị phái người đưa về của Từ phu nhân, dù sao nơi này chỉ là một tiểu trấn, mọi người đều quen biết nhau, đi vài bước là đến nhà, rất an toàn. Từ phu nhân cũng không ép.
Hoa Thiển cầm một chiếc đèn lồng, một mình chậm rãi bước dọc bờ sông. Giờ đây, nàng đã quen với việc đi về một mình.
Đi đến một ngã rẽ, nàng bỗng giật mình toát mồ hôi lạnh, bởi nàng phát hiện dưới chân mình, ngoài bóng của bản thân, còn có thêm một cái bóng khác.
Người nọ dường như cách nàng một khoảng, bởi Hoa Thiển chỉ thấy được một đường nét mờ mờ của đầu.
Nửa đêm, ai lại lặng lẽ đi theo sau người khác như vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT