Sau một ngày nghỉ ngơi, ta viết thư gửi đi, trong lúc chờ hồi âm, hiếm hoi ghé qua viện của Hoa phu nhân. Lý ma ma đứng canh ngoài cửa, thấy ta, vành mắt bà đỏ hoe:
“Tiểu thư cuối cùng cũng tới, lão nô còn tưởng tiểu thư vì phu nhân lỡ lời mà không bao giờ đến nữa.”
Ta nắm tay bà, nhẹ giọng nói: “Là ta bất hiếu, những ngày qua đã làm phiền ma ma nhiều.”
Lý ma ma run rẩy đáp lại: “Không phiền, không phiền…”
Bước vào trong phòng, chỉ thấy Hoa phu nhân đang ngồi thêu, bộ dáng trầm mặc già nua, tóc đã bạc trắng. Kể từ khi Hoa Thâm qua đời, phu nhân luôn giam mình trong phòng.
Lòng ta trào dâng cảm giác áy náy. Hoa Thâm vì cứu ta mà chết, nhưng ta lại bỏ qua cơ hội báo thù chỉ để bảo vệ Hoa Nhung Chu. Nhưng dù ta muốn báo thù, cũng có thể làm gì? Ở đây không có tòa án, mà Trọng Khê Ngọ thì nhất quyết bao che, ta làm sao động đến được Thích quý phi?
Ta không có sức mạnh phi thường, cũng chẳng có quyền thế, chỉ là một nhân vật phụ không có hào quang hay đặc quyền gì. Từ khi xuyên không tới đây, ta đã luôn bị ràng buộc, phải suy tính từng bước, nhưng vẫn có những việc lực bất tòng tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play