Có lúc ta cảm giác cơn sốt nặng đến mức sắp thoát xác, như thể sắp trở về thế giới hiện đại ồn ào tấp nập. Nhưng khi tỉnh dậy, trước mắt vẫn là căn phòng mang phong vị cổ xưa.
Mặc dù bệnh nặng một trận, cũng có cái lợi. Ta có cớ không phải vào cung. Dù sao trước đây ta đến cung quá thường xuyên, giờ chỉ cần hoàng thượng dọa một lần liền không đi nữa, chẳng phải rất kỳ quặc sao? Cơn bệnh này đến thật đúng lúc.
Thái hậu còn phái người đến hỏi thăm. Thấy ta bệnh đến sắc mặt tái nhợt, người cũng không triệu ta vào cung.
Nhân tiện, ta phát hiện ra một điều… thuốc thời cổ đại thật sự rất đắng!!!
Bình thường ta vốn thích vị đắng, như mướp đắng, tâm sen, hay cà phê. Nhưng vị đắng của thuốc đông y này, thật sự khiến người ta khó chịu. Lần đầu tiên uống, mặt ta xanh lè, suýt chút nữa nôn cả dạ dày ra. Từ đó về sau, ta lén đổ thuốc đi, đó cũng là cách kéo dài thời gian khỏi bệnh.
Dưới sự “nỗ lực” không ngừng, ta thành công nằm trên giường bệnh ròng rã nửa tháng.
Lúc mới bệnh, Hoa phu nhân dẫn theo Hoa Thâm tới thăm ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play