Nữ tử đánh đàn tỳ bà khẽ lên tiếng, giọng rụt rè:
“Nếu... nếu Hoa công tử không còn quấy rầy nữa, tiểu nữ tất nhiên không truy cứu.”
“Không quấy rầy, không quấy rầy!” Hoa Thâm vội nói, dáng vẻ vừa nhờn nhợt vừa hèn hạ.
Người bị hại đã lên tiếng, ta cũng không tiện ép buộc họ đến Kinh Triệu Doãn, chỉ tiếc cơ hội dạy dỗ Hoa Thâm.
Nhìn vẻ mặt nhẹ nhõm của Hoa Thâm, ta cười nhạt, quay sang thị vệ của Tấn Vương phủ:
“Các ngươi đưa ca ca ta về Hoa phủ. Trước khi phụ thân và mẫu thân trở về, các ngươi hãy canh giữ cẩn thận, không để huynh ấy bước ra ngoài một bước.”
“Muội muội…”
Hoa Thâm định mở miệng nói gì đó, nhưng bị ánh mắt "nếu huynh còn nói nữa ta sẽ đưa huynh đến Kinh Triệu Doãn" của ta làm cho sợ hãi, vội vàng cúi đầu, run rẩy theo thị vệ rời đi.
Hai huynh đệ kia thấy vậy cũng chắp tay hành lễ rồi lần lượt rời đi. Nhìn bóng lưng họ, ta vẫn không thể thả lỏng chút nào. Hai người này xuất hiện quá kỳ lạ. Đang định ra lệnh cho thị vệ bí mật theo dõi, thì một giọng nói quen thuộc vang lên:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT