Khi trở lại gần đình, nghe thấy giọng nói trong trẻo của Hoa Thiển:
"…Ta tuy vẫn yêu Vương gia, nhưng đã không còn muốn giữ ngài ấy cho riêng mình như trước đây. Chính vì quá yêu ngài ấy, ta mới hiểu rằng, chỉ cần ngài ấy hạnh phúc, ta có thể làm bất cứ điều gì."
Máu toàn thân như dồn hết lên đỉnh đầu, Trọng Dạ Lan cứng đờ, không dám nhúc nhích. Hắn chưa từng biết được tâm tư của Hoa Thiển lại sâu sắc đến thế. Khi thấy nàng che mặt chạy đi, Trọng Dạ Lan ngược lại thở phào, bởi hắn không biết nên đối diện với nàng thế nào sau khi nghe những lời này.
Trọng Khê Ngọ vẫn ngồi trong đình, Trọng Dạ Lan mơ hồ thấy trong mắt hắn ánh lên chút lạnh lẽo. Nhưng nhìn kỹ, lại chỉ thấy vẻ chế giễu thoáng hiện.
Trọng Khê Ngọ từ tốn mở chiếc quạt giấy trong tay, xoay nhẹ giữa các ngón tay, chậm rãi nói:
"Phong thái của hoàng huynh, từ trước đến nay luôn khiến ta đuổi không kịp."
Không còn thời gian để bận tâm đến những lời trêu chọc của Trọng Khê Ngọ, Trọng Dạ Lan vội vàng tiễn hắn ta về, quay lại liền thấy Mục Dao đứng dưới mái hiên, bóng dáng nàng bỗng như xa cách hắn ngàn dặm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT