Nhưng Trương Căn Phát thường xuyên đi lên trấn trên và huyện ủy tham gia cuộc họp, phiếu gạo, phiếu vải, phiếu mua hàng giảm giá, v.v ông ta đều có. Ở trong thôn cũng có một vài phiếu mua hàng hóa hoặc là những phiếu khác, nhưng số lượng rất ít, không cách nào chia đều đến mỗi hộ, cho nên đa phần là phân cho đại đội trưởng và bốn đội trưởng. Mà bốn đội trưởng kia cơ bản không bước chân ra khỏi cửa, đi xa nhất cũng là lên trấn trên nộp thuế trưng thu, vì vậy mà những cái phiếu kia đều rơi vào trong túi của Trương Căn Phát.
Được Chu Bồi Cơ nhắc nhở như vậy, Chu Minh Dũ cùng Mạc Như cũng sực nhớ ra.
Trước đây hai người bọn họ hoàn toàn không hiểu biết gì về thứ này, ngay cả Trương Thúy Hoa cũng không biết ngoại trừ phiếu vải ra vẫn còn phiếu gì nữa, dù sao thì tiền của mình cũng không có.
Ví dụ như, hiện tại nhóm mấy ông nông dân muốn mua nồi thì phải có phiếu mua hàng hóa, những phiếu này là do huyện ủy cấp, ở thành phố lớn thì đều dùng phiếu công nghiệp.
Chu Minh Dũ nhìn Chu Bồi Cơ, “Vậy mày muốn cái gì?”
Chu Bồi Cơ làm một bộ dáng mày đừng có xem thường người khác, nói: “Không phải tao đã nói, tao muốn làm thợ mộc sao? Mày đừng giữa đường đổi ý là được.”
Chu Minh Dũ có chút lo lắng, có phải tay nghề của hắn không được tốt lắm hay không, nếu thật là không tốt thì đến lúc đó cho hắn làm gác mái, cửa sổ gì đó vẫn là để chú Ba làm thì hơn.

Bọn họ bận rộn xử lý gỗ, Mạc Như tiếp tục đi cắt cây gai, cắt xong thì đặt ở trong sông để ngâm, những dây gai vẫn luôn được ngâm trước đó đã bị thối nát biến thành màu đen được cô lấy lên rửa sạch sẽ mang về nhà.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play