Sân rất rộng, ngoài vùng cà rốt vả cải bẹ xanh, hiện tại toàn bộ đều trồng cải thảo và củ cải xanh. Bới đất và san bằng đất rất phiền phức, nhưng Chu Minh Dũ đã làm xong luống rau từ sớm nên hiện tại trồng rau cũng nhẹ nhàng hơn nhiều. Trước hết dùng một cái cuốc lớn để đào bới từng rãnh nông, sau đó tưới nước, rồi Mạc Như rải giống lên, đợi khô đi thì chỉ cần trực tiếp xới đều là được.
Sau khi trồng xong rau, Chu Minh Dũ sẽ dùng gạch xanh tường thành mà Mạc Như nhặt về để xây một cái bệ ngoài cửa, như thế thì Mạc Như không cần khom lưng cũng có thể giặt đồ và rửa rau.
Mạc Như tiếp tục hoàn thiện bức chân dung.
Cả hai vừa bận rộn làm việc vừa nói về chuyện xưởng làm giấy vệ sinh. Nếu bên trên đồng ý thì bọn họ có thể quang minh chính đại giữ lại một vài người làm việc ở đội sản xuất, không cần phải toàn bộ đi luyện thép.
Đợi lao động nam đều bị bắt đi luyện sắt thép, ăn và sống ở đó, giống như anh hai và anh bốn đi đào sông, sửa hồ chứa nước đều có dân binh trông chừng riêng, ai cũng không được tùy tiện về nhà, không được bỏ trốn. Không có lao động nam thì thu hoạch vụ thu phải làm sao? Khi trời mưa liên tục vào mùa thu, lương thực trong ruộng rất dễ bị ngập úng, chỉ dựa vào phụ nữ thì không có sức lực lớn như thế.
Chẳng mấy chốc, Chu Minh Dũ đã xây xong, anh rửa tay rồi đến nhìn bức tranh của Mạc Như, cười nói: “Em như vậy vẫn chưa được.”
Mạc Như cười và khẽ nhìn anh: “Không được ư?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT