Trương Thúy Hoa nhếch môi cười: “Là người tốt thì lần sau phải cảm ơn đàng hoàng người ta đấy.”
Bà ôm chặt phích nước nóng không buông tay, vuốt ve một hồi lâu mới miễn cưỡng để lên trên cái vại lớn, bà suy nghĩ giây lát rồi hỏi Mạc Như: “Có nên để trên bàn ở gian nhà chính không?”
Nếu để ở đó có người đến thì sẽ nhìn thấy ngay, khí thế biết bao.
Mạc Như mím môi cười: “Mẹ! Con thấy chúng ta phải im lặng phát tài, thứ tốt thì tự mình dùng là được rồi, để tránh người khác thấy đỏ mắt.”
“Đúng, đúng thế.” Trương Thúy Hoa lấy lại bình tĩnh, cười nói: “Mẹ có hơi phiêu, phải đáp xuống đất mới được, không được đắc ý.”
Bà lại lấy một ít vải may đồ lao động, liên tục nói loại này tốt, bền và chắc, còn tự mình khoa tay múa chân.
Thấy bà cực kỳ hứng thú, Mạc Như cười nói: “Mẹ! Con còn mua cho ba một ít t.h.u.ố.c lá sợi. Nói thật thì không rẻ nhưng loại này ngon hơn mấy loại t.h.u.ố.c lá vụn kia. Mẹ đừng nói cho ba biết là bao nhiêu tiền, cứ để cho ba hút, nếu loai này tốt thì sau này mua thêm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT