Bà cụ cài tóc nói lời châm chọc: “Tôi bảo này cậu đồng hương, trứng gà này của cậu có tươi không? Sao cậu có nhiều trứng gà thế? Nhà cậu nuôi bao nhiêu con gà? Hiện tại không cho nuôi nhiều như thế mà.”
Bà vừa soi mói vừa nhìn chằm chằm mấy cái giỏ kia, thấy trứng gà càng lúc càng vơi dần nên có hơi sốt ruột nhưng vẫn muốn ép giá.
Ai cũng nói nông thôn mang trứng gà đến cho hợp tác xã là ba xu một quả, anh bán tám xu thì kiếm được bao nhiêu.
Mặc dù họ thường nói rằng tiền chưa chắc là hữu dụng, phiếu mới là quan trọng nhất, bởi vì có phiếu mới có thể mua được mọi thứ, không có phiếu mà chỉ có tiền thì cũng vô dụng. Dùng phiếu có thể đổi tiền, nhưng dùng tiền chưa chắc có thể mua được phiếu, dù sao nhà nào cũng đều có định mức, số lượng có hạn nên tự mình ăn còn không đủ thì lấy đâu ra mà bán ra ngoài.
Nhưng lúc này, khi nhìn thấy trứng gà có thể mua được mà không cần xếp hàng, bà chỉ nhìn chằm chằm trước mặt, suy nghĩ làm thế nào mới có thể mua rẻ chút.
Một bà cụ nhắc nhở bà: “Bà còn chưa mua à? Đợi lát tan làm về, chốc lát là bị giành hết.”
Một bà cụ khác cũng nói thầm với bọn họ: “Đúng thế! Những người ở sát vùng cổng thành không dám đến bán, nếu bán ít nhất cũng phải một hào hai một quả, mau lên đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT