Cao Dư Phi bây giờ tinh thần rất tốt, ngày nào cũng về nông thôn ngồi xổm xử lý mấy kẻ chân lấm tay bùn không biết chữ, thật sự là rất nhàm chán còn khiến người ta cáu kỉnh, vừa hay hiện tại có thể xem náo nhiệt.
"Nào, nếu như mọi người đều rất có hứng thú, vậy thì hãy để tôi xem trình độ của học sinh lớp chúng ta."
Trương Kim Lạc lớn tiếng nói: " Chu Minh Dũ, đừng có mà chạy trốn đấy."
Chu Minh Dũ nói: "Tại sao tôi lại phải chạy? Tôi chỉ đang băn khoăn không biết có nên lấy ít tiền cá cược không?" Nếu mày đã sẵn sàng kiếm chuyện, vậy thì tao không ngại làm lớn chuyện. Tất nhiên, tao sẽ không rảnh rỗi chơi không với mày được.
Trương Kim Hoán cười trừ: "Một đám trẻ con đùa giỡn ấu trĩ."
Trương Kim Nhạc lại lớn tiếng đồng tình: "Tôi có một cây bút chì đây. Người nào thắng cuộc sẽ có được cây bút chì này. Còn cậu, cậu lấy gì để cược đây?"
Hắn ta khinh thường liếc nhìn Chu Minh Dũ, những mảng vá trên người chẳng có giá trị gì, hắn cười ranh mãnh, “Đúng rồi, cậu có mang vợ con cùng đến, hay là lấy bọn họ ra làm vật cá cược, ha ha ha…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT