Rõ ràng Chu Minh Dũ không dùng bao nhiêu sức cả, nhưng thế mà hai chân Trương Đức Phát lại mềm nhũn, bị vỗ một cái suýt chút nữa ngồi bệt trên mặt đất.
Trương Đức Phát hô to: “Tên lỗ mãng đánh đội trưởng đội bảo vệ!”
Ông ta muốn để cho mấy người bảo vệ của đội ba và đội bốn chú ý tới đây hỗ trợ, kết quả là cả đám bọn họ đều né sang một bên, không ai dám tiến lên cả.
Kẻ lỗ mãng này còn dám đánh cả Trương Kim Nhạc thì còn ai anh ta không dám đánh nữa?
Đánh Trương Kim Nhạc nhưng cũng không việc gì, vậy thì đánh mấy người bọn họ chẳng phải là càng không có việc gì ư?
Thế nên không ai dám tiến lên.
Cái này cũng không giống đám ác bá trong khu chợ của thành phố cầm đầu một nhóm người đi ức h.i.ế.p người khác, người trong thành phố không có quan hệ gì nhiều, một hộ gia đình bị người ta bắt nạt cũng chẳng có ai tới giúp đỡ. Ở nông thôn thì thường sinh sống theo dòng tộc, chỉ cần không quá năm đời thì chính là người một nhà, có chuyện gì thì mọi người sẽ giúp đỡ lẫn nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play