Mạc Như nghe anh nói nước trà, cô thấy có chút đồng cảm, thứ đó mà gọi là nước trà gì chứ. Mùa xuân hái ít lá non của cây sơn trà hay cây lê gì đó, để dành bây giờ pha nước coi như là trà, làm sao có mùi vị giống trà được chứ?
Năm nay nhất định cô phải làm một ít trà dưỡng sinh cho mọi người uống, đảm bảo uống còn ngon hơn cây sơn trà và cây lê.
Cô chào hỏi với những người kia rồi đến vườn hoa đi dạo.
Nay cô phụ trách mấy vườn rau nên cơ bản không có sâu bọ gì cả, một ruộng rau xanh um tươi tốt, quả to nặng trĩu. Đậu cô ve, cà tím, dưa chuột, cà chua đều hái không kịp, nhất là những trái bí vuông, nhà nào cũng thu hoạch được rất nhiều, đến lúc đó ít nhất mỗi nhà cũng có thể trữ mười mấy trái, nhiều thì có thể trữ mấy chục đến trên trăm trái.
Mạc Như nhìn vườn rau nhà mình, cô hái những trái chín cất vào trong không gian, rồi bưng một ít dưa chuột và cà chua mang về.
Chu Bồi Cơ vội chạy đến trước mặt Chu Minh Dũ giành trước: “Cảm ơn nhé, đang khát quá đi mất.” Hắn nhận từ tay Mạc Như rồi để trên miếng gỗ bên cạnh, cầm quả dưa chuột dùng tay chà sạch rồi cắn cái rụp.
Mạc Như có chút nhăn mặt, anh khát đến thế ư?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play