Những người đó vốn làm ầm ĩ muốn xây nhà ăn, đã bị Chu Thành Chí chỉ điểm, có người vui vẻ đi đến đội ba, những người không đi cũng ngại ra mặt để nói cho nên những người còn lại thì giọng nói rất thống nhất, điều này khiến Trương Căn Phát thấy rất bất mãn.
Thấy không ai có ý kiến khác, Chu Thành Chí nói: “Đại đội trưởng, xem ra xương cốt già này vẫn phải tiếp tục chịu vất vả rồi, mọi người không quen thấy tôi nhàn hạ, các người đúng là xem xáo nhiệt không sợ lớn chuyện, phải làm ông già này mệt c.h.ế.t mới thôi.”
Ông vẫy tay với người của đội hai và nói với Trương Căn Phát: “Biểu quyết xong chuyện tuyển cử của nhà ăn và đội trưởng, giờ chúng ta nói về chuyện đội viên muốn chuyển đội, đội chúng tôi có vài đội viên coi thường chúng tôi, muốn mang theo đất đến đội ba đội bốn. Chuyện này chắc chắn đại đội trưởng rất hoan nghênh phải không.”
Trương Căn Phát suy nghĩ là: Thấy chưa, vẫn là Trương Căn Phát tôi có thể diện, người ta không thích đội hai các người, nói các người không tốt, muốn đến đội ba đội bốn chúng tôi. Đến đây nào, càng nhiều càng tốt.
Trương Kim Hoán có chút sốt ruột, những người ở đội hai ban đầu nhìn chằm chằm Chu Thành Chí nhưng hiện tại đều đã bị đuổi ra ngoài như thể nội gián bị dọn sạch, chỉ sợ lão hồ ly Chu Thành Chí kia đắc ý thôi.
Anh ta kéo áo Trương Căn Phát: “Ba, không thể như vậy được.” Nhưng trước mặt nhiều người như thế, anh ta cũng không có cách nào nói thẳng ra, chỉ có thể ra vẻ nôn nóng để ba anh ta đừng nhận lời.
Chu Minh Dũ nhìn thấy, la to: “Có phải đại đội trưởng không đồng ý hay không, người ta là nhắm đến đại đội trưởng đấy, nếu không chấp nhận thì thất vọng biết mấy, sau này ai còn vui vẻ theo ông nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT