Mạc Như nói: “Anh ba yên tâm, chiều nay bọn em sẽ dẫn Lan Tử Nhi đi và trông chừng con bé, sẽ không để xảy ra chuyện gì đâu.”
Buổi chiều, Mạc Như dẫn Lan Tử Nhi sang nhà mới, cô để bảng đá và hoạt thạch xuống cho Lan Tử Nhi vẽ lung tung, còn cầm cỏ đuôi chồn học theo Chu Minh Dũ đan thành mấy con thỏ và con ch.ó nhỏ cho cô bé. Có đồ chơi dỗ dành, Lan Tử Nhi chơi vui kinh khủng, không cần lúc nào cũng có người lớn đi cùng.
Đến gần tối, Đinh Lan Anh dẫn con về nhà, chị ấy về nhà mẹ đẻ ăn bữa trưa và trò chuyện rồi đi để kịp về nhà ăn cơm tối. Tuy chị ta chỉ mang hai cái bánh màn thầu to về nhưng vì có ba thước vải nên mẹ chị ta rất vui mừng, đáp lễ lại một cái không để con gái mang cái giỏ không về nhà.
Trong nhà đã chuẩn bị xong cơm nước đợi hai cô con dâu về cùng ăn cơm, Đinh Lan Anh ở xa cũng về rồi, còn Trương Cấu ở gần thì không thấy bóng dáng đâu, điều này rất không bình thường.
Năm ngoái khi mặt trời lên cao thì Trương Cấu đã trở về rồi.
Chu Minh Quang cảm thấy có điều gì đó không ổn: “Mẹ! Có thể là đang trên đường về đó, để con đi đón.”
Trương Thúy Hoa: “Nó lớn vậy rồi còn không biết về nhà sao? Tự mình không muốn về thì đi đón có ích gì, không đợi nữa, ăn cơm đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT