Lúc hai người gõ cửa, đúng lúc Kim Chi Nhi cõng em trai xách giỏ ra ngoài, cô bé sợ hãi liếc nhìn bọn họ, cúi đầu chào một tiếng như tiếng muỗi rồi vội vàng bỏ đi.
Ban ngày, hai vợ chồng Trần Ái Nguyệt đi làm không ở nhà, chỉ có một mình ông Triệu. Chân ông Triệu không khỏe, không đi làm được nên ở nhà nấu ăn, bình thường rất ít khi ra ngoài. Lúc nhìn bọn họ thì vẻ mặt u ám, miệng lẩm bẩm không biết đang chửi gì.
Lần trước Mã Như và Chu Minh Dũ đến lớp học chữ, lúc tạm biệt cũng có gặp ông ấy, cứ cảm thấy ông ấy có hơi lải nhải, gọi một tiếng ‘ông Triệu, chúng tôi đến xay bột’ rồi hai người vào phòng phía nam.
Mạc Như liếc nhìn thật sự là một cái cối lớn, lớn giống như bệ cối, cối xay phía trên vừa to vừa dày hơn của nhà người khác. Cối xay này chỉ riêng phần khay đã hơn năm trăm cân, vừa to vừa nặng phải dùng gia súc kéo. Trước đây trong nhà mình nuôi gia súc còn được, bây giờ gia súc đã quay về đội sản xuất rồi, không phải ai cũng có thể dùng tùy ý, đương nhiên cối xay lớn cũng không dùng được.
Bởi vì cối xay này quá lớn nên người bình thường không đẩy được, gia súc cũng không mượn được, cho nên chỉ có gia súc trong đội của mấy nhà họ Triệu cùng với Trương Căn Phát dùng lúc xay bột mới làm việc, thời gian khác thì khá rảnh rỗi, hôm nay cũng không cần xếp hàng.
Nếu dùng cối xay nhỏ thì đoán chừng một túi lúa mì phải xay nửa ngày, dùng cái này chắc khoảng hai tiếng là được.
Cối xay chú trọng không thể xay khoang trống, cho nên cần đám đàn ông nhấc cánh đầu tiên của cối xay lên, phụ nữ thì nhanh chóng trải một lớp hạt vào bên trong, như vậy mới hợp lại bắt đầu xay bột.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT