Anh chỉ là muốn đề phòng trước, cũng muốn biết nghĩ trong lòng mọi người: "Cháu nghe nói phải giao ra hết những dụng cụ sắt thép trong nhà thậm chí còn giao ra những thứ có thể đốt lửa như than đá, gỗ gì gì đó? Đại loại là có ý như vậy.”
Anh vừa nói ra, mấy người liền bùng nổ: "Vật dụng sắt, gỗ? Chúng ta cũng không có vật dụng gì nhiều, trong nhà cũng chỉ có cuốc xẻng, có ích lợi gì?”
Chu Thành Lễ nói: "Tôi thấy không có chuyện gì, e là có người nói bậy bịa đặt chuyện này nọ, luyện sắt thép cũng không cần chúng ta, người ta có mỏ quặng, còn có than đá, chúng ta nơi này không có mỏ than không có quặng sắt, không có khả năng bảo chúng ta luyện.”
Mọi người nói cũng đúng.
Chu Minh Dũ biết nói chuyện trong nhà ăn lớn thì được, nói chuyện này là vô dụng, bởi vì khoảng cách quá lớn. Tuy rằng thời gian đã đến gần, nhưng dù sao thông tin ở nông thôn bị tắc nghẽn tụt hậu, trước kia cũng không có tiền lệ, hiện tại nói ra cũng không đáng tin.
Anh cười nói: "Cháu chỉ nghe người ta nói như vậy, theo con thấy con cũng đã làm ăn có lời, đến lúc đó thật sự bị chặt cây đi luyện sắt thép thì cây nhà chúng ta đều bị cháu chặt hết rồi. Ha ha. ”
Anh vừa nói như vậy người khác cũng cười rộ lên, sắc mặt Chu Thành Lễ biến đổi có chút xấu hổ, suy nghĩ rằng có phải anh không vui vì ông chưa săp xếp việc chặt cây hay không?
Bình thường ông không chặt cây cho Chu Minh Dũ sử dụng, người khác ít nhiều gì đều cho.
Chu Minh Dũ thì lại không nghĩ như vậy, chẳng qua là anh nhắc nhở, người nào coi trọng để trong lòng thì sẽ có chuẩn bị, không có chuẩn bị cũng không còn cách nào, dù sao chuyện này thật sự không có cách nào tránh được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT