Chu Thành Chí nhìn hóa đơn, hơn bốn ngàn cân thừa ra ông ta sẽ báo cáo là lương thực dư.
Lương thực dư có tính co giãn lớn, được mùa thì bán nhiều, mùa màng không tốt thì bán ít. Năm sáu năm không dược mùa thì một hạt lương thực dư cũng không có, người dân cũng chỉ được chia mỗi người mười mấy cân.
Ông ta cũng phải suy nghĩ xem không biết mùa màng năm sau có tốt hay không, đến lúc đó cho dù có tốt đến mấy thì phải chăng cũng không nộp được nhiều đến vậy, sẽ phải gặp rắc rối gì hay không. Cuối cùng ông ta bất chấp, năm sau thì để năm sau tính tiếp, năm nay con mẹ nó mỗi mẫu đều đã ba ngàn cân, năm ngàn cân, ba mươi ngàn cân, ai biết năm sau sẽ thế nào?
Ông đến chỗ kế toán xếp hàng lấy biên lai nhận tiền, tổng cộng bốn trăm lẻ hai đồng.
Kết quả, người ta thấy ông có bốn trăm lẻ hai đồng lương thực dư thì rất ngạc nhiên, nói rằng hiện tại không có nhiều tiền như vậy, một lần chỉ có thể đưa cho ông ba trăm đồng, một trăm lẻ hai đồng còn lại thì nợ đến năm sau trả.
Chu Thành Chí: "..."
Trước đây bán lương thực dư cũng chỉ có mười mấy đồng, chưa bao giờ có cơ hội trải nghiệm cảm giác bị giam tiền như vậy, bị nợ cũng không biết năm sau có thể lấy được hay không.
Chu Thành Chí cũng cảm thấy phỏng tay khi cầm lấy ba trăm đồng, rõ ràng chỉ là một xấp giấy nhưng cứ như thể ông đang cầm một thanh sắt nặng hơn ngàn cân vậy, cổ tay run rẩy.
Nhiều tiền như vậy thì có thể đi mua mấy lọ thuốc trừ sâu rồi, năm nay bông vải có thể thu hoạch được nhiều hơn một chút, bán thêm sợi bông để đổi lấy tiền.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play