Phùng Như vội vàng gật đầu, “Đúng vậy, thứ này không dễ gì mua được.”
Bởi vì Mạc Như đã giúp cô cho nên cô trở nên vô cùng nhiệt tình, "Hai người muốn mua loại vải nào, tôi giúp hai người cắt vải.”
Mạc Như hỏi giá bông gòn một chút, nơi này bán đều là bông lót đã được cán hạt, có thể trực tiếp mang về nhồi chăn.
Chỉ tiếc nó quá đắt, một cân mất một đồng hai hào, lại còn yêu cầu phiếu bông. Chính sách của địa phương, một năm mỗi người chỉ có một phiếu mua hai lạng bông, trong thôn căn bản không thấy phát, ước chừng đều bị Trương Căn Phát lấy đi rồi. Cô không có phiếu cũng mua không nổi, thà cắt thêm nhiều vải một chút mang về nhà dùng.
Cũng may trong nhà vẫn một ít bông, chính là tích góp để làm bông lót.
Mạc Như lấy phiếu vải của mình ra, có hơn tám thước là Trương Căn Phát đưa, có thêm một tấm sáu thước sáu là Trương Thúy Hoa cho. Bởi vì lúc Mạc Như kết hôn cũng không làm quần áo mới, hiện tại cảm thấy cô không còn ngây ngốc nữa, cho nên Trương Thúy Hoa cảm thấy yên tâm giao cho cô.
Cô chỉ vào mấy miếng vải, làm một bộ ngắn tay vào mùa hè cho mình, áo mặc cho mùa đông, ngoài ra còn phải có quần.
Còn dư lại thì mua cho đứa nhỏ, còn phải chuẩn bị một miếng vải cho Chu Minh Dũ, đến lúc đó làm áo hoặc là quần. Chỉ có vài thước vải như thế, cô vừa phải làm quần áo, còn phải chuẩn bị một cái chăn nhỏ cho em bé, khẳng định là không đủ, chỉ có thể mua về rồi tính toán sau.
Khó khăn lắm cô mới đi được một chuyến, đương nhiên là phải dùng hết phiếu vải, thời điểm trong nhà vẫn chưa thiếu ăn mà có tiền có phiếu thì nhất định phải mua vải, nếu không hối hận cũng không kịp, bởi vì có rất nhiều người không phải không có tiền cũng chính là không có phiếu, chờ đến khi có tiền có phiếu thì lại không có lương thực, hoặc là vải ở chợ không rẻ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT