Diệp Vĩnh Hoan cảm thấy trong lòng có gì đó nghẹn lại.
Không phải vì Minh Nhược đã xâm phạm vào không gian riêng tư của cậu, mà bởi vì cậu đột nhiên nhận ra cô gái trước mặt này chính là Minh Nhược. Chính là cô gái đã mang đến cho Diệp Khuynh Trú cảm giác về một gia đình thực sự trong suốt mười năm đầu đời.
Nhưng cậu vẫn không hiểu, tại sao nhận thức này lại khiến cậu thấy khó chịu đến vậy.
"Lại đây, bế tôi lên." Diệp Vĩnh Hoan lạnh mặt nói, sau đó mới chậm chạp nhận ra một sự thật chua xót đến cả muốn chạy trốn, cậu cũng phải nhờ người giúp! Đây chẳng phải quá khổ sở rồi sao!
Diệp Khuynh Trú bước tới, bế cậu lên.
Nhưng anh chỉ bế thôi, chứ không nghĩ ra bước tiếp theo, chậm chạp như khúc gỗ, nhất định phải đợi Diệp Vĩnh Hoan từng câu từng chữ ra lệnh thì mới chịu làm tiếp.
"Đặt tôi xuống xe lăn, tôi muốn về!" Diệp Vĩnh Hoan véo cánh tay anh một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT