Giang Nghị vừa nghe đến "văn đấu" thì nghĩ ngay đến mấy trò chơi tao nhã hơn, như bi-a hoặc đánh bài.
Dù gì cũng là công tử nhà giàu, đánh nhau truyền ra ngoài đúng là không hay ho gì, nếu để cha hắn biết, chưa chừng còn bị ăn đòn…
Nghĩ vậy, hắn cảm thấy văn đấu cũng hợp lý hơn.
Hắn là ai chứ! Giang Nghị! Không phải khoe khoang chứ, chơi bời gì cũng rành rẽ, chẳng có trò nào làm khó được hắn. Hai thằng nhóc nhà họ Diệp kia thì có thể chơi giỏi hơn hắn cái gì chứ?
"Văn đấu thì văn đấu, đỡ để người ta nói tôi ức hiếp hai đứa yếu… tàn tật."
Giang Nghị nói xong, ánh mắt khinh miệt lướt qua Diệp Khuynh Trú và Diệp Vĩnh Hoan.
"Được thôi, vậy bắt đầu nào… Trịnh Miễn, cậu đi photo giúp tôi mấy bản đề thi Hoàng Cương trong túi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT