Ôn Nguyễn ngừng khóc, bàn tay nhỏ bé gầy guộc được Cố Quân Trạch đeo găng tay nhung mềm.
Anh đưa tay xoa nhẹ tai thỏ, dịu dàng hỏi: “Có muốn đi không?”
Ôn Nguyễn vẫn còn sợ, ngoan ngoãn gật đầu. Đôi mắt đỏ hoe ngấn nước lén lút nhìn Cố Quân Trạch đầy áy náy.
Chính cậu đã cắn anh. Ôn Nguyễn cảm thấy mình là một con thỏ hư hỏng.
Cố Quân Trạch nhận ra điều này, liền nắm tay cậu, dẫn xuống xe.
Đêm đông rất lạnh, nhưng Ôn Nguyễn lại thấy ấm áp. Cố Quân Trạch ôm cậu vào lòng, không ngừng quan sát những nơi tuyết đọng dày nhất.
Trước khi ra ngoài, anh đã dặn người giúp việc không cần dọn tuyết trong sân, càng dày càng tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play