Trên đường đến thành phố J có đi qua vài thị trấn nhỏ, nhóm Tạ Hoài Du không vào đó thu thập vật tư mà đi vòng qua bên cạnh.
Những chỗ này kiếp trước Tạ Hoài Du đã đi qua vài lần, thường chỉ có một hoặc hai con đường lớn, nhưng lại đầy xác sống dồn lại một chỗ, xe của họ cũng khó mà thoát ra. Đặc biệt có nhiều nơi xe cộ đã đâm vào nhau làm chắn kín lối đi. Nếu đi vào mà bị xác sống bao vây, muốn thoát ra sẽ vô cùng khó khăn.
Liễu Giang nhận thấy xe của nhóm Tạ Hoài Du vòng tránh khỏi thị trấn nhỏ, rẽ sang đường đất, không chút do dự, anh ta lập tức bẻ lái đi theo.
Thanh niên ngồi bên cạnh anh ta liếc nhìn về hướng thị trấn, tay bám chặt tay vịn treo trên trần xe, không nói gì.
“Sao thế?” Thiển Thiển và Phó Văn cùng ngồi ở ghế sau, cô ta hướng ánh mắt về phía thị trấn rồi nhỏ giọng hỏi Phó Văn đang ngồi bên cạnh.
Trước đây vì có Đại Minh, sợ mở miệng ra sẽ trêu chọc Đại Minh, mặc dù có Liễu Giang và Phó Văn đứng ra bảo vệ, nhưng Thiển Thiển cũng ít nói chuyện, cô ta hiểu rằng càng ít gây rắc rối càng tốt.
Bây giờ, khi Đại Minh không còn nữa, Trương Chí Minh ngồi vào ghế bên cạnh ghế lái, ghế sau không còn phải nhét ba người nữa, dù nhóm mất đi một phần sức mạnh chiến đấu nhưng không khí lại thoải mái hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play