“Hơn nữa, vết thương này của anh ấy không giấu được. Hai người chứng kiến lại bị thương thế này, họ chắc chắn sẽ không tin.”
Cố Lan Tranh nhìn cô ta một lúc, sắc mặt bình thản, sau đó thu ánh mắt về, quay lưng bước ra khỏi rừng, vừa đi vừa nói:
“Tùy cô. Nhanh chóng quay về đi.”
Sau lưng cô, tiếng sột soạt vang lên, dường như Thiển Thiển đang cố sức đỡ Phó Văn đứng dậy.
Khi trở lại xe, Lục Chấn lập tức quay đầu nhìn cô, do dự một lúc rồi hỏi: “Cô bị thương sao?”
Cô cúi đầu nhìn, nhận ra chiếc váy đã dính máu từ khi nào, nổi bật trên nền vải sáng màu.
“Không sao. Trong rừng gặp Đại Minh, tranh cãi chút thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT