Nói đến đây, Tạ Hoài Du thoáng liếc nhìn Cố Lan Tranh, rồi mới tiếp tục:
“Để Tiểu Tranh cất hết vào không gian.”
Cố Lan Tranh gật đầu, dù không hiểu tại sao anh vừa nhìn cô một cái, nhưng vẫn giữ vẻ lịch sự, giả vờ không để ý.
Cô cũng từng nghĩ đến việc thu thập thịt và gạo trong siêu thị, nhưng nếu một mình cô làm, sẽ bị Cố Dao Cầm nghi ngờ, mà cô cũng chẳng thể vác nổi cả bao gạo lớn.
Bây giờ có người hỗ trợ thì không gì tốt hơn.
Dù sao, cô cũng muốn sống tốt hơn trong tận thế. Kiếp trước, mỗi lần phải ăn bánh mì cứng hay đồ khô, thứ cô thèm nhất chính là cơm nóng và đồ ăn nóng hổi.
“Siêu thị thường sẽ có một kho hàng. Đợi khi thu gom xong đồ trong siêu thị, chúng ta sẽ vào kho tìm tiếp. Nơi này có lẽ cũng sắp mất điện rồi, lấy được bao nhiêu hay bấy nhiêu.” Tạ Hoài Du nhanh chóng sắp xếp kế hoạch. Không ai phản đối, mọi người liền tản ra làm theo chỉ dẫn.
Cố Lan Tranh vừa thu gom hàng loạt các thiết bị gia dụng nhỏ, vừa khéo léo sắp xếp chúng trong không gian của mình.
Cô không muốn xảy ra một “vụ nổ gia dụng” trong không gian, vì vậy đành cố gắng xếp chúng gọn gàng như trong một buổi tập quân sự – cái nào thẳng hàng thì thẳng hàng, cái nào chồng đè thì chồng đè.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT