Nhờ hấp thụ viên tinh hạch ấy, cô ta thức tỉnh dị năng hệ Hỏa.
Thế giới này có quá nhiều điểm kỳ lạ.
Cố Lan Tranh cũng từng uống nước suối giống Cố Dao Cầm, nhưng Cố Dao Cầm không thức tỉnh dị năng, chỉ cải thiện thể chất.
Trong khi đó, cô lại thức tỉnh dị năng chữa lành, nhưng thể chất không hề được cải thiện, chỉ là làn da và vẻ ngoài đẹp lên đáng kể – hoàn toàn không giống người sống sót giữa tận thế.
Thậm chí, hiệu ứng đó kéo dài rất lâu. Dù đã rời xa Cố Dao Cầm một thời gian dài trong kiếp trước, cô vẫn không bị phản tác dụng. Điều kỳ lạ hơn cả là suốt quãng thời gian đó, cô chưa từng thấy ai khác thức tỉnh dị năng chữa lành.
Khi đang mải suy nghĩ, cô đã dọn sạch những mảnh đá cuối cùng trong vết thương. Một bàn tay bất ngờ đưa ra trước mặt cô. Cố Lan Tranh vô thức nghĩ rằng Tạ Hoài Du muốn lấy lại khăn tay. Nhưng với sự lúng túng trước đó, cô do dự nhìn lên anh để xác nhận.
“Tôi đỡ cô đứng dậy.” Tạ Hoài Du nói.
Cố Lan Tranh đặt tay mình lên tay anh, mượn lực để đứng lên. Tạ Hoài Du chỉ khẽ giữ tay cô, không dám dùng quá nhiều lực, như sợ làm cô đau.
Cố Lan Tranh: ...

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play