Ông ta dừng lại, ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào cô, tiếp tục bằng giọng điệu đầy ngụ ý, “Cô cũng cảm nhận được sự phản phệ trong cơ thể mình rồi, đúng không? Ngay cả khi cô dùng dị năng chữa lành để đối phó với một thực thể như tôi, cô cũng sẽ vì dị năng kiệt quệ mà chết. Kết quả duy nhất nếu cô muốn tiêu diệt tôi chính là: chúng ta sẽ cùng nhau chôn vùi tất cả.”
Cố Lan Tranh vẫn giữ tay mình trên cổ tay Giang Chỉ, ánh mắt kiên định, không nói lời nào, chỉ im lặng đối mặt với ông ta.
Cô thực sự cảm nhận được cơ thể mình đang dần sụp đổ khi dị năng được kích hoạt, mức độ sụp đổ của cô tương đương với mức độ tan rã trên cơ thể ông ta.
“Khi cô sử dụng tinh thể Tiamat để bổ sung dị năng, tốc độ phục hồi của cô sẽ không bao giờ theo kịp tốc độ cơ thể cô tự hủy hoại,” Giang Chỉ nói, khi lớp da trên cổ tay ông ta đã hoàn toàn bong tróc, để lộ phần thịt màu xanh xám bên trong. Thứ thịt đó không ngừng co giật, như có sự sống riêng, rồi cứng lại, tiếp tục rơi xuống từng mảng lớn.
Cố Lan Tranh cảm nhận được vị mặn chát của máu hòa lẫn những cục máu đông trong cổ họng mình. Cô nuốt xuống, dù cơ thể đau đớn không ngừng, vẫn cắn răng chịu đựng, ánh mắt không hề dao động.
Giang Chỉ đưa tay còn lành lặn của mình lên, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc cô. Động tác chậm rãi, dường như hoàn toàn không quan tâm đến tình trạng của bản thân. Giọng ông ta nhỏ nhẹ, gần như thân mật: “Tôi không ngại một kết cục đầy lãng mạn và huyền thoại như cùng chết với cô. Tôi tin cô cũng không sợ chết, vì cô đã từng trải qua một lần rồi. Nhưng… cô có nhớ những đứa trẻ trong ‘Đền Thánh’ của tôi chứ?”
Cố Lan Tranh khẽ giật mình, hô hấp ngừng lại trong chốc lát, đôi mắt mở lớn, nhớ lại những thực thể ngâm trong các ống thủy tinh cô từng nhìn thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT