“Vậy ý cậu là, chỉ khi thực vật đột biến có một thứ giống như bộ não người bên trong, chúng mới có thể tiến hóa thành một dạng mang trí tuệ giống con người?” Mặc Nghiễm đẩy gọng kính, mỉm cười nói. “Nghe giống như việc cấy ghép não người vào cơ thể chúng, sử dụng não người làm bộ điều khiển.”
“Vậy nếu đúng là như thế, chẳng phải những bộ não được cấy ghép ấy, dù ý thức cho rằng mình là thực vật đột biến, nhưng sâu thẳm vẫn giữ lại một vài đặc điểm của con người sao?” Sắc mặt Minh Sầm thoáng kỳ lạ, ánh mắt nhìn chằm chằm hai loài thực vật đột biến đang đấu đá, rồi nói: “Có lẽ lý do chúng không ăn thịt người không phải vì năng lượng thu được ít, mà là do bản năng cuối cùng của loài người: từ chối ăn thịt đồng loại.”
Nghe xong, Hạ Thần Phong khẽ rùng mình. Dù không rõ tại sao, nhưng anh ta cảm thấy có chút ghê sợ không thể giải thích được.
Anh ta gãi đầu, nhìn hai loài thực vật đột biến trước mặt, khuôn mặt lộ vẻ khó hiểu: “Nhưng tại sao chúng không tấn công chúng ta?”
“Chúng đang quan sát và thử thăm dò chúng ta, xem liệu chúng ta có ý định can thiệp vào cuộc chiến của chúng hoặc tấn công chúng hay không. Mức độ tấn công giữa chúng đã giảm đi nhiều, như thể để phòng ngừa chúng ta đột ngột ra tay.” Cố Lan Tranh quan sát kỹ hành động của hai loài thực vật đột biến rồi rút ra kết luận.
Như để chứng minh lời cô nói, hai loài thực vật đột biến sau khi xác nhận nhóm người không can thiệp hay tấn công, liền lao vào nhau với mức độ tấn công kịch liệt hơn hẳn. Chúng chỉ để lại một vài nhánh dây và cành nhỏ để phòng thủ, còn hầu hết các nhánh đều tập trung cho cuộc chiến sống còn.
Chỉ trong chốc lát, những dây leo đứt gãy, cánh hoa vỡ vụn, lá cây và nhánh cây nhỏ tơi tả bay đầy trời, rơi rụng khắp mặt đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT