Mọi người ngẩng đầu lên nhìn anh. Hạ Thần Phong thì má phồng lên vì bánh, khóe miệng còn dính kem.
“Vu Mạn Tú nói rằng gần đây khu an toàn nhận được rất nhiều lời cầu cứu về việc người thân, bạn bè bị mất tích. Phần lớn các trường hợp đều mất tích ngay trong khu an toàn, một số thì biến mất sau khi rời khỏi đây và không bao giờ trở lại.” Tạ Hoài Du gõ nhẹ nĩa vào chiếc đĩa, phát ra âm thanh trong trẻo, vừa suy nghĩ vừa nói, “Khi ấy, vẻ mặt của bà ta như thể biết rõ ai là thủ phạm, nhưng lại không muốn chính mình nói ra.”
“Là Tống Diệu Sâm làm sao?” Minh Sầm hơi nhíu mày, hỏi, “Nếu là anh ta, điều này không giống phong cách của Vu Mạn Tú. Trước tận thế, Tống Diệu Sâm hại không ít mạng người, bà ta vẫn bảo vệ anh ta. Sao lần này lại biết rõ là anh ta mà vẫn tìm đến anh Tạ để đối phó?”
“Năm xưa khi Vu Mạn Tú và Tống Diệu Như bị lộ, mối quan hệ giữa Tống Diệu Như và Tống Diệu Sâm gay gắt đến mức không đội trời chung. Nhưng ngay cả khi Tống Diệu Sâm gặp rắc rối, Vu Mạn Tú vẫn bảo vệ anh ta.” Mặc Nghiễm nhấp một ngụm trà, nói, “Theo những gì Lan Tranh quan sát được, khả năng cao Tống Diệu Sâm đang thực hiện hoạt động buôn bán người. Vậy thái độ hiện tại của Vu Mạn Tú có lẽ mới là ý định thật sự của bà ta.”
“Cũng có khả năng như vậy.” Tạ Hoài Du gật đầu. “Trên đường về, tôi đã hỏi thăm qua tình hình. Hiện giờ, Tống Diệu Sâm không ở cùng Vu Mạn Tú, anh ta một mình thuê một căn biệt thự riêng có tầng hầm. Nằm ở khu A, căn số 1005, khá hẻo lánh.”
Anh lấy ra một tấm bản đồ đơn giản của khu biệt thự, dùng bút khoanh lại vị trí biệt thự của bọn họ và biệt thự của Tống Diệu Sâm. Khoảng cách giữa hai nơi khá gần, chỉ cách một rừng cây nhỏ.
Hiện tại rừng cây nhỏ đó, do đã xảy ra biến dị, nên đã bị khu an toàn cử người đến dọn sạch toàn bộ, giờ chỉ còn lại một mảnh đất trơ trụi, trống hoác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT