Mặc Nghiễm thì lại khá điềm tĩnh. Anh ta chỉ nhìn Tạ Hoài Du với ánh mắt đầy hàm ý rồi nói:
“Kiếp trước, Hoài Du chưa từng gặp cô. Vậy cô được ai cứu?”
“Không có ai cả. Sau khi bị nhóm Cố Dao Cầm trói rồi ném vào rừng, tôi vẫn luôn một mình.” Cố Lan Tranh kể lại với vẻ mặt bình thản, giọng điệu đơn giản, chỉ nhắc thoáng qua chuyện ở căn cứ Băng Hà. “Tôi chết khá sớm, không chứng kiến được những gì xảy ra sau đó. Nhưng trước khi chết, tôi từng đến một viện nghiên cứu.”
“Viện nghiên cứu?” Tạ Hoài Du nhớ lại chuyện kiếp trước, khi Cố Dao Cầm gây náo loạn, đồng đội của cô ta từng tìm thấy một Cố Dao Cầm hôn mê trong một viện nghiên cứu. Sau đó, Cố Dao Cầm như phát điên.
“Ừ. Viện nghiên cứu đó rất đặc biệt, giống như bị bỏ hoang đột ngột, chỉ để lại một số tài liệu lộn xộn.” Cố Lan Tranh cố gắng nhớ lại tình hình ở đó, lông mày hơi nhíu lại. “Trong viện nghiên cứu có một vài thứ, dường như được thiết kế để chống lại dị năng giả. Ví dụ như thứ khiến dị năng biến mất.”
“Kiếp trước tôi từng nghe nói có một dị năng giả bỗng nhiên mất hết năng lực. Không phải kiểu cạn kiệt năng lượng, mà là hoàn toàn biến thành một người bình thường.” Tạ Hoài Du cũng nghiêm mặt, chậm rãi nói: “Người đó kể rằng sau khi hấp thụ một thứ giống như tinh hạch, dị năng đột ngột biến mất. Nhưng khi được yêu cầu miêu tả, anh ta không tài nào diễn tả nổi.”
“Sau đó, căn cứ thiết lập viện nghiên cứu đã thu thập thông tin từ anh ta để tiến hành nghiên cứu. Nhưng điều họ phát hiện là, thông tin sinh học cho thấy anh ta là một người hoàn toàn bình thường. Khi kiểm tra cơ thể, ở phía sau não của anh ta, họ tìm thấy một thứ giống tinh hạch.” Tạ Hoài Du vuốt cán dao trên tay, giọng trầm xuống. “Ngay lúc chuẩn bị kiểm tra thêm, cơ thể anh ta đột ngột phát nổ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT