“Cậu đoán được sao?” Hạ Thần Phong càng thêm kinh ngạc, quay sang nhìn Mặc Nghiễm.
“Tôi cũng cảm thấy vậy,” Minh Sầm lên tiếng. “Từ trước tận thế, anh Tạ luôn hành động như thể đã hiểu rõ mọi chuyện, từng trải qua tất cả. Những người lần đầu đối mặt với tình huống xa lạ thường cần thời gian để thích nghi, nhưng anh thì khác. Anh luôn rất điềm tĩnh, như một người đã trải qua tất cả từ trước.”
“Vậy là chỉ có tôi là không biết gì?” Hạ Thần Phong hướng ánh mắt hy vọng cuối cùng về phía Lục Chấn.
“Khí chất của anh ấy thay đổi,” Lục Chấn đáp ngắn gọn.
Hạ Thần Phong thất vọng ngã người lại ghế sofa, cảm giác hụt hẫng vì mình là người cuối cùng nhận ra.
“Mọi người đều biết, nhưng giả vờ không biết sao?” Hạ Thần Phong ngước lên nhìn cả nhóm, ánh mắt đầy oán trách.
“Chúng tôi đoán được,” Mặc Nghiễm cười nhẹ, điềm nhiên nói, “nhưng nghĩ rằng có lý do gì đó anh Tạ không muốn nói, nên cũng không hỏi. Hơn nữa, làm bạn hơn mười năm, ai lại không nhận ra thay đổi rõ ràng như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play